Ký ức mùa đông

(VNBĐ – Thơ).

Những hàng cây trút lá mùa đông
Thời thơ ấu gom lá vàng cho mẹ
Nhen ngọn lửa – xua mùa đông giá lạnh
Ấm lòng con có mẹ chở che

Cuộc đời con đi qua bao mùa hè
Vẫn nhớ về những mùa đông ngày ấy
Áo nâu sồng – trên cánh đồng – mẹ cấy
Mong những mùa vàng – trĩu hạt sai bông

Bao nhiêu năm vất vả xa chồng
Nơi chiến trận – cha con đi biền biệt
Những ngày đông – mẹ nhớ cha da diết
Gom lá vàng – thắp sáng cả mùa đông

Con của mẹ giờ xa những cánh đồng
Mùi rơm rạ chẳng bao giờ thấy nữa
Nhưng trong con – vẫn sáng bừng ngọn lửa
Những mùa đông – ngày ấy – mẹ ơi !

Dù con đi góc biển chân trời
Ký ức mùa đông chẳng bao giờ phai nhạt.

NGUYỄN ANH ĐÀO

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nhà thơ Trần Kim Hoa

Kể từ tập thơ đầu tiên “Nơi em về” đến nay, nhà thơ Trần Kim Hoa đã có hơn 30 năm nặng nợ với thơ. Thơ chị neo vào lòng người đọc bởi những chiêm nghiệm, trăn trở đầy xúc cảm…

Thơ dự thi của Huỳnh Minh Tâm

Nhiều đêm ròng, tôi thao thức
Ai thêu dệt vẻ đẹp của đời sống?
Ánh trăng trải thảm vàng trên cánh đồng lúa
Hay đồng lúa đã dâng hiến tình yêu cho ánh trăng trú xứ?

Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

Sóng cúi đầu, biển dâng một tuần hương
Đảo chắp tay trước Quốc Công Tiết Chế
Ngọn bút sắc khảm vào đáy biển
đợi hịch truyền Tổ quốc lại bay lên.

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.