Khúc ru

(VNBĐ – Thơ). Lẽ đâu lại khép kín đời
sợ qua bậu cửa vấp lời thị phi
mây trôi sợ gió làm gì
hãy quên cuối đất mà đi cùng trời.

Lỡ say vì chén rượu mời
trách chi cái khắc ôm đời ngủ quên.

Buông dây bong bóng tuổi tên
mà yêu sắc tím lênh đênh lục bình
mà yêu đồi sỏi ruộng sình
gom bao trầy xước dệt tình mêng mông.

Sánh gì đời biển phận sông
cứ bay theo nắng mà lồng lộng mây
so chi phận cỏ đời cây
cứ đơm hoa trái mà bày tiệc vui.

Lạc trôi về phía ngậm ngùi
thuyền buồm đâu chỉ biết xuôi theo dòng.
Đời bao bến đục bến trong
thì năng chưng cất cho lòng thảnh thơi.

Thong dong dưới ánh mặt trời
biết yêu cuộc sống thì đời mãi xuân.

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

(Văn nghệ Bình Định Xuân Tân sửu 2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Huỳnh Minh Tâm

Nhiều đêm ròng, tôi thao thức
Ai thêu dệt vẻ đẹp của đời sống?
Ánh trăng trải thảm vàng trên cánh đồng lúa
Hay đồng lúa đã dâng hiến tình yêu cho ánh trăng trú xứ?

Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

Sóng cúi đầu, biển dâng một tuần hương
Đảo chắp tay trước Quốc Công Tiết Chế
Ngọn bút sắc khảm vào đáy biển
đợi hịch truyền Tổ quốc lại bay lên.

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…