Khẩu trang

(VNBĐ – Thơ).

Khi chiếc khẩu trang che kín các mặt báo
cũng là lúc giá của niềm tin vượt qua cơn bão vàng mười
tính mạng con người
mong manh miếng vải thưa

đeo khẩu trang
rửa tay bằng xà phòng
không tự thở
mỗi ngày thức dậy
chẳng biết mình còn sống hay không

mặt trời sáng nào cũng hồng trên sóng
giọt sương long lanh ngọn cỏ mới trồng
tiếng gà gáy nghe chừng sảng khoái
giấc mơ chỉ thấy âm âm

chiếc khẩu trang đeo quanh người chết
đeo quanh địa cầu
che đậy
những hoài nghi.
10.8.2020

MAI THÌN

(Văn nghệ Bình Định số 100 tháng 8.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.