Khẩu trang

(VNBĐ – Thơ).

Khi chiếc khẩu trang che kín các mặt báo
cũng là lúc giá của niềm tin vượt qua cơn bão vàng mười
tính mạng con người
mong manh miếng vải thưa

đeo khẩu trang
rửa tay bằng xà phòng
không tự thở
mỗi ngày thức dậy
chẳng biết mình còn sống hay không

mặt trời sáng nào cũng hồng trên sóng
giọt sương long lanh ngọn cỏ mới trồng
tiếng gà gáy nghe chừng sảng khoái
giấc mơ chỉ thấy âm âm

chiếc khẩu trang đeo quanh người chết
đeo quanh địa cầu
che đậy
những hoài nghi.
10.8.2020

MAI THÌN

(Văn nghệ Bình Định số 100 tháng 8.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…