Hành hương

(VNBĐ – Thơ). 

Dòng người hành hương
Lưng còm cõi địu gia tài còm cõi
Lầm lũi cuộc hành trình lầm lũi
Như bầy kiến vỡ vẫn ráng duy trì trật tự

Đi đi đi
Dòng người đi về phía trước
Cột mốc phồn hoa lùi phía sau
Đi đi đi
Đừng để mình ngã gục

Nước thánh cam lồ giọt mưa tuôn
Từ bi gói bánh, chai nước dọc đường
May trời còn thương người còn thương
Tín niệm bay lên
Ngọn gió mùa thổi ngược

Hành hương
Là cuộc hành trình về quê hương
Chắp tay sám hối sự nghèo
Ngẩng đầu bóng mẹ liêu xiêu tháng ngày

Tôi hành hương suốt một đời
Em từ hỏa ngục tươi cười bước ra.

DUYÊN AN

(Văn nghệ Bình Định số 100 tháng 8.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Đôi mắt Tết

Trẻ nhớ nhà, già nhớ trẻ! Cứ mỗi khi heo may lành lạnh se se len lỏi, lởn vởn về quanh những sáng, những chiều là cái vòng nhớ nhung cồn cào muôn thuở ấy lại hiện lên rõ hơn…

Mơn mởn tháng Giêng

Tháng Giêng về, nhìn đâu cũng thấy mơn mởn những chồi, những nụ, ánh một màu xanh bạt ngàn, đầy sức sống mãnh liệt…

Ký ức màu khói

Những vệt nắng cuối ngày vẫn còn vương vấn trên bờ vai gầy guộc của bà. Xa xa, dãy Trường Sơn chìm dần trong sắc tím mơ màng,…

Mưa về tháp cổ

Mẹ từng nói tháp cũng biết buồn. Chỉ là nó không thể nói ra. Dáng đứng trầm mặc suốt nghìn năm là minh chứng rõ nhất cho nỗi buồn miên mải đã ngấm sâu vào lòng tháp…