(VNBĐ – Thơ).
Xa quê ngót nửa đời mình
Gặp đâu, được dịp, là… Bình Định vang
Phương ngôn từng chữ đeo mang
Thao thao ngữ điệu thôn làng rạ rơm
Bao năm lai chút Sài Gòn
Tiếng phai, chứ giọng An Nhơn không mờ
Muôn màu muôn vẻ điểm tô
Cứ chơn chất Nẫu, khỏi phô phang gì
Bia đầy, tự động nâng ly
Mồi vun, nem chả tré bì… sớt san
Khề khà nỗi dọc niềm ngang
Rề rà nhằm… níu trời đang chiều gần
Kim giây thôi nhúc nhích dần
Cho hoàng hôn khóa bước chân đêm về
Cho người xứ Nẫu giành khoe
Giữa Sài thành giọng nhà quê của mình…
NGUYỄN THÁI DƯƠNG
(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)