Giọng quê

(VNBĐ – Thơ). 

Xa quê ngót nửa đời mình
Gặp đâu, được dịp, là… Bình Định vang
Phương ngôn từng chữ đeo mang
Thao thao ngữ điệu thôn làng rạ rơm

Bao năm lai chút Sài Gòn
Tiếng phai, chứ giọng An Nhơn không mờ
Muôn màu muôn vẻ điểm tô
Cứ chơn chất Nẫu, khỏi phô phang gì

Bia đầy, tự động nâng ly
Mồi vun, nem chả tré bì… sớt san
Khề khà nỗi dọc niềm ngang
Rề rà nhằm… níu trời đang chiều gần

Kim giây thôi nhúc nhích dần
Cho hoàng hôn khóa bước chân đêm về
Cho người xứ Nẫu giành khoe
Giữa Sài thành giọng nhà quê của mình…

NGUYỄN THÁI DƯƠNG

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cô gái ở phòng số 14

Hòa quyết định ở lại phòng số 14 thêm ngày nữa. Thêm một ngày ở lại Đà Lạt, Huấn luôn ở bên cạnh Hòa khi lang thang trên dốc dài đỏ màu hoa phượng vĩ, lúc lại lích rích trong vườn dâu…

Thơ từ Trại sáng tác VHNT Đà Lạt 2025

Từ ngày 17 đến 26.5, Trung tâm hỗ trợ sáng tác phối hợp với Hội VHNT Bình Định tổ chức Trại sáng tác VHNT tại Nhà sáng tác Đà Lạt với sự tham gia của 15 văn nghệ sĩ…

Hương cau quê nhà

Tôi đứng nơi sân nhà, trước hàng cau cao vút như chạm vào mây trời, bỗng nhiên thấy lòng mình xao xuyến lạ. Những tàu lá lấp lánh dưới nắng chiều, những chùm hoa trắng ngà vừa bung nở…

Món quà năm mới

Sau khi dùng bữa tối một mình tại nhà, Jacques de Randal cho phép người hầu ra ngoài và ngồi xuống bàn để viết vài bức thư. Anh luôn kết thúc mỗi năm như vậy, vừa viết vừa mơ mộng.