Giọng quê

(VNBĐ – Thơ). 

Xa quê ngót nửa đời mình
Gặp đâu, được dịp, là… Bình Định vang
Phương ngôn từng chữ đeo mang
Thao thao ngữ điệu thôn làng rạ rơm

Bao năm lai chút Sài Gòn
Tiếng phai, chứ giọng An Nhơn không mờ
Muôn màu muôn vẻ điểm tô
Cứ chơn chất Nẫu, khỏi phô phang gì

Bia đầy, tự động nâng ly
Mồi vun, nem chả tré bì… sớt san
Khề khà nỗi dọc niềm ngang
Rề rà nhằm… níu trời đang chiều gần

Kim giây thôi nhúc nhích dần
Cho hoàng hôn khóa bước chân đêm về
Cho người xứ Nẫu giành khoe
Giữa Sài thành giọng nhà quê của mình…

NGUYỄN THÁI DƯƠNG

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Về thương vườn cũ

Tôi thích nhất là khu vườn vào độ xuân sang, hè đến. Đi qua mùa đông mưa dầm gió Bấc, khu vườn không còn xác xơ, ướt át mà hồi sinh mạnh mẽ. Vườn ủ men ủ mật, bắt đầu bật mầm xanh lá…

Người dõi theo bên cửa sổ

Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Chiếc túi rắc rối

Wally ra bờ sông chần chừ lội qua bên kia dòng nước. Những ngày ở xóm Cầu Vồng chú cảm thấy mình là một phần nơi đây. Chú không nỡ rời đi…