Gặp thầy trong hồn quê

(VNBĐ – Thơ). 

Gặp lại con trong dáng hình mẹ
Gặp lại quê trong bóng làng thắt thẻo
Giần, sàng, nong, nia, rổ, rá… đồng chiều
Con như người bước hụt…

Thầy vá lại mảnh quê bằng mây đan, tre nứa
Nhắc nhớ cháu con giữ lại hồn làng
Chiếc gàu múc trăng, chiếc nơm đồng cạn
Con rô con mè một thuở sương loang…

Con cứ nghĩ đời người dài hơn ánh trăng
Dòng kênh tạm bốn mùa hiu hắt
Rạ đồng chiêm sẻ nâu mót hạt
Nửa đời ru say…

Giờ bóng tre ngả phía đình cong
Thầy leo lét ngọn đèn, mẹ con lưng còng dấu hỏi
Con mải mê đẵm đồng người dâu bể
Giặt góc hồn mình mót nổi hương quê?

THY NGUYÊN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nơi yên nghỉ cuối cùng

Màn đêm dần buông xuống, hai bên vệ đường không còn một bóng người. Khải cứ đi lang thang trong vô định, tìm kiếm một cái gì đó mà mình đã đánh mất rất lâu…

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…