Duyên quê

(VNBĐ – Thơ). 

Em về Thuận Thái chiều nay
nắng buông cổ tích mây say ánh trời
tiếng chim vắt vẻo lưng đồi
khỏa lòng thanh thản cạn vơi bao ngày

Em về Thuận Thái chiều nay
lúa đòng mơn gió lược cài đam mê
thỏa niềm mong ước dân quê
mùa sang hương chín no nê sum vầy

Em về Thuận Thái chiều nay
trăng non mở rộng vòng tay ân tình
sắc hoa dủ dẻ lung linh
tựa hồ thiếu nữ tắm mình suối mơ

Đêm lên trăng xuống vào thơ
ai đi mải miết ai chờ chờ ai
lời thề son sắt có phai
nụ hôn đắm gửi mối mai xứ người

Sóng xưa tha thiết gọi mời
thuyền về Thuận Thái xanh bời phù sa
ủ ươm cội phúc nõn nà
tầm cao ngày mới mặn mà duyên quê.

THÁI AN KHÁNH

(Văn nghệ Bình Định số 104 tháng 12.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm