Đọc Kinh Thi

(VNBĐ – Thơ). 

Những cô gái ba nghìn năm trước
cũng như em gương lược bây giờ
hãy còn đắm đuối trong thơ
nương dâu, ngõ trúc vườn mơ đâu rồi?

Buồn theo sóng bồi hồi con nước
buồn như em gương lược bơ vơ
ba nghìn năm trước bây giờ
bâng khuâng tiếng vạc đêm mờ còn vương.

PHẠM VĂN PHƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Mê Cung

Giây phút Minh nhận ra trái tim của mình cũng là một mê cung là khi cậu nhìn vào mắt người con trai đó. Bộ dạng nó áp sát vào người cậu như muốn tìm kiếm ở đó một sự chở che, nương náu và an ổn…

Những bông hoa hạnh duyên

Ga Diêu Trì giữa ngày cuối hạ. Mặt trời như đậu trong tấm gương. Hơi nóng từ khung đường ray cộng hưởng cùng những ngọn gió Nam hầm hập phả lên bỏng rẫy…

Bể cá, con mèo, và tiếng chim hót

Khi tôi ngồi trước giá vẽ, con mèo vẫn dõi theo những chú cá, căn phòng vẫn tĩnh lặng như lúc ban đầu. Nhưng tiếng chim hót thì vẫn ngân vang, như một lời nhắc nhở về sự tự do…

Thông báo

Qua phát hiện của nhà văn Trần Hồng Giang và phản ánh của bạn đọc, Ban biên tập đã kiểm tra, xác định truyện ngắn “Mùi đá” tác giả Duyên Phùng đã vi phạm bản quyền…