(VNBĐ – Thơ).
Đình xoay một góc Việt cong
Bao thân phận mãi long đong kiếp người
làng như giọt mực của trời
viết muôn vạn những cuộc đời thân thương
đình làng phơi nắng ngậm sương
ướp hồn quê những vô thường nghìn năm
làng nghiêng theo buổi trăng rằm
này na này lựu này tằm này dâu
đình làng vô tận nông sâu
bao dông bão vẫn mái đao dịu dàng
đình làng kết dọc nối ngang
bàn chân thập thững ngỡ ngàng quê hương
cột lim mềm mại vấn vương
ngàn năm người Việt nhớ thương tìm về…
đình làng bện những câu thề
tiếng cười gieo giữa bốn bề mắt nhau…
VĂN CÔNG HÙNG