Dấu chân chim

(VNBĐ – Thơ).

Con đường ấy có đôi giày cao đánh rơi chiếc gót
Mồ côi người đi

Dòng sông nọ có chuyến đò ngang đánh rơi mái chèo
Ngược xuôi vô định

Căn phòng kia có chiếc áo đỏ rụng vàng hạt nút
Treo trên tháng ngày…

Anh không tìm đâu ra từ hôm tay không cầm tay
Một con đường như thế
Một dòng sông như thế
Một căn phòng như thế

Nên anh đi tìm em
Ta đi tìm nhau
Chẳng thấy gì
Ngoài dấu chân chim
Nơi khóe mắt…

NGUYỄN THÁI DƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…