Đà Nẵng tình yêu

(VNBĐ – Thơ). Anh về Đà Nẵng tìm em
phố phường xóa dấu những đêm hẹn hò
bến Đò Xu vắng bóng đò
dòng sông Cẩm Lệ, Cổ Cò lặng im.

Tìm em anh biết đâu tìm
mới ngang nhà hát mà tim phập phồng
Mộng du nhập bước Cầu Rồng
để cô đơn giữa đám đông nhân tình
Cầu tình yêu giờ một mình
thủy chung còn giữ bóng hình xốn xang.

Giấc mơ vỗ cánh đại ngàn
tình yêu đậu xuống Cầu Vàng ngẩn ngơ
Bà Nà tươi nguyên hồn thơ
nụ hôn ngày cũ bây giờ gió mây
mà hương tình lịm ngất ngây
tay choàng với bóng vẫn say la đà.

Tìm em anh về Sơn Trà
dạo quanh Bãi Bụt, Tiên Sa thẫn thờ
leo lên tận đỉnh Bàn Cờ
em đợi Bãi Bắc hay chờ Bãi Nam
chiều pha núi – biển xanh lam
chùa Linh Ứng nối cõi phàm – cảnh tiên.

Ơi em người tình dịu hiền
em và Đà Nẵng là miền tình yêu.

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trăng trong sương

A Lếnh đi. Đêm bị gió bẻ nham nhở, hòn đá kê một chân kiềng gãy, mỏi tê dại, mắt Mẩy đỏ khé. Sương trắng như đàn bà đốt củi ướt hong váy ngày mưa…

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…