Đà Nẵng tình yêu

(VNBĐ – Thơ). Anh về Đà Nẵng tìm em
phố phường xóa dấu những đêm hẹn hò
bến Đò Xu vắng bóng đò
dòng sông Cẩm Lệ, Cổ Cò lặng im.

Tìm em anh biết đâu tìm
mới ngang nhà hát mà tim phập phồng
Mộng du nhập bước Cầu Rồng
để cô đơn giữa đám đông nhân tình
Cầu tình yêu giờ một mình
thủy chung còn giữ bóng hình xốn xang.

Giấc mơ vỗ cánh đại ngàn
tình yêu đậu xuống Cầu Vàng ngẩn ngơ
Bà Nà tươi nguyên hồn thơ
nụ hôn ngày cũ bây giờ gió mây
mà hương tình lịm ngất ngây
tay choàng với bóng vẫn say la đà.

Tìm em anh về Sơn Trà
dạo quanh Bãi Bụt, Tiên Sa thẫn thờ
leo lên tận đỉnh Bàn Cờ
em đợi Bãi Bắc hay chờ Bãi Nam
chiều pha núi – biển xanh lam
chùa Linh Ứng nối cõi phàm – cảnh tiên.

Ơi em người tình dịu hiền
em và Đà Nẵng là miền tình yêu.

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…

Về nhà sớm mai

Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…

Con thuyền xuôi dòng

Một dòng sông và người con gái đang trôi. Anh cố gắng chạy theo nhưng không được. Anh muốn cô biết có người đang chạy theo mình…