(VNBĐ – Thơ). Anh về Đà Nẵng tìm em
phố phường xóa dấu những đêm hẹn hò
bến Đò Xu vắng bóng đò
dòng sông Cẩm Lệ, Cổ Cò lặng im.
Tìm em anh biết đâu tìm
mới ngang nhà hát mà tim phập phồng
Mộng du nhập bước Cầu Rồng
để cô đơn giữa đám đông nhân tình
Cầu tình yêu giờ một mình
thủy chung còn giữ bóng hình xốn xang.
Giấc mơ vỗ cánh đại ngàn
tình yêu đậu xuống Cầu Vàng ngẩn ngơ
Bà Nà tươi nguyên hồn thơ
nụ hôn ngày cũ bây giờ gió mây
mà hương tình lịm ngất ngây
tay choàng với bóng vẫn say la đà.
Tìm em anh về Sơn Trà
dạo quanh Bãi Bụt, Tiên Sa thẫn thờ
leo lên tận đỉnh Bàn Cờ
em đợi Bãi Bắc hay chờ Bãi Nam
chiều pha núi – biển xanh lam
chùa Linh Ứng nối cõi phàm – cảnh tiên.
Ơi em người tình dịu hiền
em và Đà Nẵng là miền tình yêu.
NGUYỄN THƯỜNG KHAM