Chờ mẹ… ngóng xuân

(VNBĐ – Thơ).  Sáng nay xuân về… mẹ ạ!
Ngoài sân nắng chớm đơm hoa
Xòe tay nâng từng ánh cỏ
Xao động một bàn chân xa…

Tiếng chim vừa chuồi qua mái
Mớm đầy giọt giọt xuân sa
Bài ca chín rồi… mẹ ạ
Ru con nằm giữa tuổi trời…

Cây mận già ôm mây trắng
Áo vờn mấy độ tinh khôi
Bung biêng thả đầy nõn lặng
Rơi rơi… xưa dáng mẹ ngồi

Hương trầm nâng khăn trong gió
Tóc thơm mẹ trải con về
Khánh reo reo mùa mấy nhịp
Mắt nào… qua khói… không trôi…

Sáng nay xuân về… mẹ ạ!
Chợ xa… con ngóng… ngày gần
Trăm năm con làm đứa trẻ
Hiên nhà chờ mẹ… và xuân.

LÊ TỪ HIỂN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…