Cánh chuồn chuồn trong giấc mơ xưa

(VNBĐ – Thơ). Bỗng thấy nhớ giấc chuồn kim trên cánh đồng tháng Bảy
Mơ một giấc mơ thôi mà đi gần trọn vòng đời
Con dế thôi dạo đàn bỏ lại tuổi tôi
Một thời lang thang bên bờ ao tìm xác lá rơi mùa bão nổi
Lá diêu bông vợi vợi những nỗi niềm

Ai bảo người không kịp về buổi đò đông
Con thuyền nhỏ chao nghiêng lạc vào tâm bão
Ai bảo người bỏ mặc hoàng hôn thẹn thùng mờ ảo
Phía trời xa rưng rức một màu mây

Chẳng kịp về cho thỏa những niềm say
Thì thôi nữa đừng hẹn chi lời cỏ may triền đê cũ
Gió sang mùa xui đám mây vần vũ
Mưa ướt cánh chuồn chuồn trong cả giấc mơ xưa.

NGUYỄN HOÀI THANH VĂN

(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm