Bên vườn bưởi Xứ Hoài

(VNBĐ – Thơ). Phố hồn nhiên
cứ ồn ào tấp nập
đôi khi thèm chút yên ả đồng quê
thèm ăn bưởi lên Hoài Ân, phố núi
và đôi khi, ta chẳng muốn quay về!

Mùi hoa bưởi
thơm lừng trong gió thoảng
em ra đồng, nghiêng chiếc nón làm duyên
rất bình dị, như hương đồng cỏ nội
nụ cười em và ánh mắt thật hiền!

Ở đâu đó
mùa xuân như ở lại
đồng lúa xanh, xanh biếc sắc mây trời
hàng cau vẫy ngọn gió đồng dịu vợi
sông Kim Sơn trong vắt chảy về xuôi

Đêm phố núi
hiền hòa như con gái
người đi xa, luôn mong đợi ngày về
khách ghé lại, dùng dằng đi không dứt
thương ánh đèn thao thức giữa ngàn xanh!

VĨNH TUY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trăng trong sương

A Lếnh đi. Đêm bị gió bẻ nham nhở, hòn đá kê một chân kiềng gãy, mỏi tê dại, mắt Mẩy đỏ khé. Sương trắng như đàn bà đốt củi ướt hong váy ngày mưa…

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…