Bên bậu cửa

(VNBĐ – Thơ). Con ở xa, lâu ngày mới về nhà
Đã thấy má ngồi đợi bên bậu cửa
Tóc má bạc xóa
Lưng má đã còng
Nụ cười nhăn nheo
Má đã ngồi như thế biết bao lâu?

Má không trách con
Không hỏi thăm công việc làm ăn
Má chỉ nhìn con rất lâu
Nước mắt lặng lẽ chảy

Khi con ra đi, má không đưa tiễn
Má lại ngồi bên bậu cửa nhìn theo
Nước mắt lặng lẽ chảy

Má ơi, con càng cảm thông
Bao bà mẹ như má
Vẫn ngồi bên bậu cửa
Chờ các bạn con đi mãi không về…

THANH QUẾ

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…