bạch mai

(VNBĐ – Thơ). 

thà như sóng vỗ mòn ngạch đá
thà như mây phiêu dật khắp nẻo trời
thà như gió, chạm khẽ đôi môi
và run rẩy sợi tóc em buổi sớm…

ta chẳng thể ngưng mình thôi suy nghĩ
về hình dung em, bóng dáng kiêu kỳ
nụ cười em, đốn tim ta sa ngã
hương môi thơm, giằng níu bước chân đi

ta chẳng thể ngưng mình thôi nhung nhớ
ngà ngọc em, bạch mai dáng duyên gầy
ta biết phận, nên lập trình nỗi nhớ
len lén nhìn em, trên đỉnh dốc, mà say…

VÂN PHI

(Văn nghệ Bình Định số 95 tháng 3.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Đôi mắt Tết

Trẻ nhớ nhà, già nhớ trẻ! Cứ mỗi khi heo may lành lạnh se se len lỏi, lởn vởn về quanh những sáng, những chiều là cái vòng nhớ nhung cồn cào muôn thuở ấy lại hiện lên rõ hơn…

Mơn mởn tháng Giêng

Tháng Giêng về, nhìn đâu cũng thấy mơn mởn những chồi, những nụ, ánh một màu xanh bạt ngàn, đầy sức sống mãnh liệt…

Ký ức màu khói

Những vệt nắng cuối ngày vẫn còn vương vấn trên bờ vai gầy guộc của bà. Xa xa, dãy Trường Sơn chìm dần trong sắc tím mơ màng,…

Mưa về tháp cổ

Mẹ từng nói tháp cũng biết buồn. Chỉ là nó không thể nói ra. Dáng đứng trầm mặc suốt nghìn năm là minh chứng rõ nhất cho nỗi buồn miên mải đã ngấm sâu vào lòng tháp…