Ăn

(VNBĐ – Thơ). Tiếng gà sớm
Tiếng gà trưa thân thiết thế
Mà sao chúng ta
Lại hàng ngày thường xuyên ăn cả tiếng gà

Người ăn trứng
Ăn luôn cả gà mẹ
Trong bát phở này có tiếng gà trưa vàng óng
Có tiếng gà gáy ban mai
Đánh thức những đêm dài

Và ta
Ngậm ngùi nhận ra
Sự đánh thức
Nhiều khi cũng bị ăn thịt
Giống như tiếng gà.

NGUYỄN VIỆT CHIẾN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…