Ta còn một Nhơn Lý

(VNBĐ – Thơ). 

Những căn nhà cũ kỹ nối đuôi nhau chúc xuống như chực chảy ra biển
như biết thương những con đường nhỏ cô đơn
từng lớp sóng dựng tường thành chặn những căn nhà đứng lại
để bây giờ ta còn một Nhơn Lý đậm đặc thiên nhiên
ta thèm như đứa trẻ làn da đựng nắng lăn toài trên bãi cát
sóng thảy vào miệng những giọt tinh muối mặn mòi
nghe nắng, sóng biển và gió thay nhau hát
ta nằm ngửa mặt đếm những hạt mặt trời
bỗng em như nét động giữa muôn vàn tĩnh lặng
đi lướt trên sóng, trên gió về phía khơi xa
mắt ta dán vào đường chân trời tìm kiếm
biết tìm gì giữa mịt mờ bao la
nhưng ta vẫn còn đây một Nhơn Lý
rất an yên, gần gũi, thiện lành
với những lớp nhà xếp lên nhau như nếp nghĩ
của những con người ăn đằng sóng nói đằng gió lòng trong xanh.

VŨ ĐÌNH THUNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Ấm cà phê

Không chút chối từ, Angela ngồi xuống, quàng tay quanh cổ tôi như một chiếc khăn quàng cổ trắng, vùi đầu vào ngực tôi để tìm hơi ấm, do nàng thấy lạnh…

Nghe em

Giữa mùa lá
Rồi mọi thứ sẽ quay trở lại 
vì em không cầm gì trên ngón tay thon
Giữ giùm anh mùa lá

Rơi

Nỗi buồn trong túi đã rơi
Con đường tan tầm dựng lên như vách núi
Không thể bước đến
Không thể rời đi…

Nhà thơ Văn Công Hùng

Thơ Văn Công Hùng thường trải những bâng khuâng, những góc nhìn bàng bạc, cảm xúc miên man, giàu thi ảnh. Đọng lại trong thơ ông là những tình cảm chân thực, đầy trách nhiệm với đời sống…