Chế Mân

(VNBĐ – Thơ). 

(Nhân xem vở ca kịch Bài chòi “Huyền Trân Công Chúa”)

Nỗi đau ập xuống Hoàng bào
Vung gươm ta chém
ngọt ngào bên ta!

Gian thần tặc tử đâu xa
Cận kề thân thiết vào ra cung đình!
Những thưa dạ
Những cung nghinh…
Là thêm độc dược hại mình bấy nay!
Sức cùng phụ nước non này
Xót xa cả mảnh trăng gầy Huyền Trân!

Phút giây từ giã cõi trần
Còn vương ánh mắt
nữ thần Thăng Long!

VĂN TRỌNG HÙNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Phía sau ngón tay trỏ

Năm ấy, chính ngón tay ông Mười đã khai ra nơi trốn của cả làng và có cả cha ông đang trốn. Mấy chục năm ròng, ông Mười sống trong sự trừng phạt từ những cơn tra tấn của lương tâm…

Cái cân của nhà Balek

Một trong những luật mà nhà Balek đặt ra cho dân làng là không ai được phép giữ cân trong nhà. Luật ấy xưa đến nỗi chẳng ai nghĩ đã có từ lúc nào và vì lý do gì, nhưng nó phải được tuân theo…

Mẹ con Chèo Bẻo

Mùa gặt đến, Chèo Bẻo mẹ cần mẫn nhặt từng cọng rơm vàng ở cánh đồng rất xa về để xây một ngôi nhà xinh đẹp trên ngọn cây…

Mùa đông của tôi

Bay qua chiều vắng
Người là nắng mùa đông
Là góc phố là mái ngói là những chiếc lá biết tạm biệt lá cành cành lá 
Hãy rơi như ta chẳng có gì níu giữ 
Lấp đầy những con phố