Người ngủ trên vai núi

(VNBĐ – Thơ). 

(Kính tặng CCB Khổng Minh Đức)

* Tác phẩm đoạt giải Nhì

Xóm núi nép dưới bầu trời xanh,
ba lô màu xanh,
áo anh cũng xanh.
tháng Bảy chưa có mưa ngâu
chỉ cỏ là đang cháy màu cỏ cháy

Mấy chục nóc nhà trầm ngâm
dáng anh bốc hơi trên lưng chừng núi

Tháng Bảy không tụng kinh cầu siêu
khói nhang quánh cùng khói thuốc.
mồ côi rồi mồ côi lần nữa
anh lạy mẹ,
lạy cha để xá tội cho mình.
phép màu nào giữ vẹn nguyên hình hài sau cuộc chiến?
một nửa tay chân,
một phần thân xác.

Anh lại về xóm núi
tặng cho con gái của đồng đội đóa hoa hồng trắng,
anh cũng tặng cho anh.

Nắng ngả lưng chừng núi
ráng chiều rụng xuống gạt tàn
anh xòe bàn tay lẩm nhẩm tháng ngày còn lại
tủm tỉm
một mình…
bầy lợn đang chờ anh tắm,
bầy gà đang đợi anh chăm.

Đêm đêm
anh ngủ trên vai núi
như ngủ trên vai cha
giấc yên bình sau cuộc chiến chinh…

KHỔNG TRƯỜNG CHIẾN

(Văn nghệ Bình Định số 113 tháng 9.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Duyên An

Về ngồi dưới cây một chiều xanh ướt vai
trăm năm chảy trong thớ vỏ
thơm hoa đại trắng
uống dạt dào mạch nước Côn giang. 

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…

Về nhà sớm mai

Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…