Cho tình yêu thăng hoa

(VNBĐ – Thơ). Em thả vào tôi một dòng nắng mượt
Giã từ tóc ướt đông mưa
Cây đã chớm những mầm non lộc biếc
Trời bỗng xanh mơn mởn lá giao mùa

Một ngày mới bắt đầu thức dậy
Mỗi chúng ta đều rất bình thường
Tôi điểm danh tôi đang có mặt
Không có gì khác lạ trước gương

Em vẫn thế bên cây đời vụng dại
Vẫn hương nồng con gái của ngày xưa
Tôi vẫn thế một thời trai trẻ
Vẫn yêu em không chút lọc lừa

Cuộc sống trôi nhanh một dòng bất tận
Tôi muốn yêu em nhiều hơn ngày hôm qua
Và ít hơn ngày mai sẽ tới
Cho tình yêu luôn thăng hoa

Xin cảm nhận mùa xuân vừa ửng nắng
Đời bước qua đêm giá rét đông dài
Tôi còn giữ trái tim mình đủ ấm
Để yêu người yêu mãi đến tàn phai.

HUỲNH DUY HIẾU

(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm