(VNBĐ – Thơ). Em thả vào tôi một dòng nắng mượt
Giã từ tóc ướt đông mưa
Cây đã chớm những mầm non lộc biếc
Trời bỗng xanh mơn mởn lá giao mùa
Một ngày mới bắt đầu thức dậy
Mỗi chúng ta đều rất bình thường
Tôi điểm danh tôi đang có mặt
Không có gì khác lạ trước gương
Em vẫn thế bên cây đời vụng dại
Vẫn hương nồng con gái của ngày xưa
Tôi vẫn thế một thời trai trẻ
Vẫn yêu em không chút lọc lừa
Cuộc sống trôi nhanh một dòng bất tận
Tôi muốn yêu em nhiều hơn ngày hôm qua
Và ít hơn ngày mai sẽ tới
Cho tình yêu luôn thăng hoa
Xin cảm nhận mùa xuân vừa ửng nắng
Đời bước qua đêm giá rét đông dài
Tôi còn giữ trái tim mình đủ ấm
Để yêu người yêu mãi đến tàn phai.
HUỲNH DUY HIẾU
(Văn nghệ Bình Định số 112 tháng 8.2022)