Tình thơ Quy Nhơn

(VNBĐ – Thơ).

Quy Nhơn, chiều mưa đường Xuân Diệu
Quán cà phê Trịnh Công Sơn nhộn nhịp một anh ngồi
Mấy lượt đi ngang cổng trường Sư phạm
Áo trắng xưa tha thướt dáng một người.

Chiều nay Quy Nhơn hai mươi tuổi
Đôi má hồng mắt biếc biển xanh
Anh về Ghềnh Ráng ngang Eo Gió
Tóc thơm, tay ấm bóng thiên thanh.

Anh qua Thị Nại sang Nhơn Lý
Đồi cát Phương Mai gió phương nào?
Anh nhớ tình dài bàn chân nõn
Một trời thương nhớ xóa chiêm bao.

Quy Nhơn, chiều mưa câu thơ nhớ
Thời gian tóc bạc, biển xanh ngời
Anh gói làn hương đôi môi tím
Làm lá bùa đeo, neo khoảng trống không lời.
04.5.2022

NGUYỄN NHO KHIÊM

(Văn nghệ Bình Định số 109 tháng 5.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…