Cho các con

(VNBĐ – Thơ).

Các con đi rồi ngôi nhà nhỏ bỗng thênh thang
Ba mẹ lại ra vào giữa khoảng không vắng lặng
Thèm được lo toan, thèm quát lời trách mắng
Thèm góc phòng con quần áo vất lung tung

Các con đi cả rồi chén đũa chẳng đòi cơm
Miếng ngon dọn ra có dáng hình nhạt nhẽo
Dẫu vẫn biết tháng ngày không thừa không thiếu
Mà bàn tay già bấm đốt cứ loay hoay

Các con đi rồi để lại quanh đây
Chén trà sớm se lòng ba đến vậy
Mẹ gieo cải mầm đợi ngày con về lại
Từng đọt non tươi rói kéo thêm ngày

Các con như chim nhỏ tập đường bay
Ba với mẹ cũng tập quen dần xa nhớ
Những sớm sương gieo những chiều lá đổ
Có hai người già lặng lẽ dõi mây trôi

Dẫu mai kia trên vạn nẻo đường đời
Ba mẹ vẫn thấy các con như ngày xưa bé bỏng
Căn nhà nhỏ từng phút giây trông ngóng
Các con ùa về níu lại những xuân xưa!

NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG

(Văn nghệ Bình Định số 107 tháng 3.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Nhà thơ Trần Kim Hoa

Kể từ tập thơ đầu tiên “Nơi em về” đến nay, nhà thơ Trần Kim Hoa đã có hơn 30 năm nặng nợ với thơ. Thơ chị neo vào lòng người đọc bởi những chiêm nghiệm, trăn trở đầy xúc cảm…

Thơ dự thi của Huỳnh Minh Tâm

Nhiều đêm ròng, tôi thao thức
Ai thêu dệt vẻ đẹp của đời sống?
Ánh trăng trải thảm vàng trên cánh đồng lúa
Hay đồng lúa đã dâng hiến tình yêu cho ánh trăng trú xứ?

Thơ dự thi của Trần Kế Hoàn

Sóng cúi đầu, biển dâng một tuần hương
Đảo chắp tay trước Quốc Công Tiết Chế
Ngọn bút sắc khảm vào đáy biển
đợi hịch truyền Tổ quốc lại bay lên.

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.