Thèm chút nắng mai

(VNBĐ – Thơ). 

Cái nắng đầu ngày từ phía đằng đông
Sao anh lại thèm đến lạ
Cái nắng hồn nhiên an lành cho tất cả
Con dế sau đêm mưa, con ve nơi vòm lá
Quả táo vườn xanh ngọt lịm trong ngày
Khúc bình minh nhịp sống vơi đầy
Như sóng biển chưa bao giờ biết mỏi

Sao thèm chút nắng mai thể như lời bối rối
Chẳng giấu gì anh cơn bão dịch vật vờ
Cửa vẫn mở nắng vẫn ùa mặc nắng
Dẫu khoảng cách người bên người phải nương tựa ngày đêm

Rồi lại thèm chút nắng mai lên
Thèm từng bước sóng đôi hòa tiếng đàn guitar vời vợi
Giờ chỉ lắng trong youtube vọng tới

Đâu riêng anh, riêng em…
Trên vòm lá bóng che
Nắng len lỏi vàng
Nắng ướm hồng mặt đất
Cả khúc lênh đênh thác ngàn khe suối
Nắng trở lại hồn nhiên tự ngày mới ban mai.
02.9.2021

NGUYỄN THỊ PHỤNG

(Văn nghệ Bình Định số Xuân Nhâm Dần 2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Lê Bá Duy

Tháng Mười mưa trắng núi Tình
biết phương ấy mẹ một mình dưới mưa
buồn theo cơn bão cuối mùa
phận người mỏng mảnh hơn thua được gì

Thơ dự thi của Duyên An

Về ngồi dưới cây một chiều xanh ướt vai
trăm năm chảy trong thớ vỏ
thơm hoa đại trắng
uống dạt dào mạch nước Côn giang. 

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…