Những bà mẹ già

(VNBĐ – Thơ). 

Những bà mẹ già
thường rất giống nhau
nhất là mái đầu bạc trắng
cây gậy mòn nhẵn đỡ cái lưng còng
nụ cười lúc nào cũng ngước lên
mong cho con mình được vui
mong cho con mình được sướng

bàn tay quăn queo ngón
chằng chịt vết xước cổ trầu
run run
lần về quá khứ

đứa gần đẻ con mẹ giữ
đứa xa mòn mỏi tháng năm
ôm trong vòng tay mẹ
giấc mơ đêm đêm
ầu ơ
tiếng võng

đuôi mắt mẹ nào cũng nhăn
nhòe nhem nước
khi kể về con cháu
khi kể về phận mình

đất nước bao phen điêu linh
đạn bom rồi dông bão nổi
đời mẹ
chong một bình yên

những bà mẹ già
thường rất giống nhau
nhất là mái đầu mây trắng
cây gậy mòn nhẵn đỡ tấm lưng còng
dựng nên
dáng hình
Tổ quốc.

MAI THÌN

(Văn nghệ Bình Định số 99 tháng 7.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Duyên nợ trùng sinh

Lê Văn Hưng lại nhớ Ngọc Bích. Bao nhiêu năm tháng trôi qua nhưng bóng dáng người xưa vẫn da diết không thôi. Ánh mắt tuyệt vọng sầu thảm của nàng phút biệt ly luôn vò xé tâm can…

Thơ dự thi của Thái An Khánh

An Nhơn ẩn vào ta bằng ngôn ngữ của lúa
đôi vai của mẹ gánh trĩu mặt trời
lấm tấm mồ hôi mặn mòi non nước
đất nặng nghĩa tình gieo hạt trái tim ai.