Thơ dự thi của Nguyễn Đức Hưng

(Thơ dự thi).

Chuyện ở biển

Nắng Hoài Nhơn treo đủng đỉnh ở trên đầu
biển thật thà xanh như triệu năm thủa trước
khi chưa dối gian
khi chưa mất được
bên cây phi lao già bật gốc
hai người đàn bà ngồi chất vấn biển xanh
nghe sóng Diêu Quang đuôi mắt dập dềnh
tiếng nức nở hậc lên rồi ghìm chặt
câu chuyện nửa chừng cay mắt
…thẳm dưới đáy biển xanh một tiếng thở dài
ngày đó biển cũng tỉ tê mời mọc
khi gió chưa có mộ
những chiếc chân nhang chưa rịn đỏ khói chiều
má và con gái còn nguyên vẹn tình yêu
tiếng Bài chòi chưa trở thành góa bụa
hai người đàn bà tựa lưng cửa biển
…nẫu ruột nẫu gan
trên những triền đê cháy dở chân nhang
người còn luyến lưu tìm ở thế gian lời thì thầm vọng tưởng
sóng bạc đầu mỗi ngày người một ngày bạc tóc
hy vọng ngày mai cuối chân trời mọc lên cổ tích
đỏ rực niềm tin dưới những cánh buồm.

NGUYỄN ĐỨC HƯNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tường thành mặt trời

Tôi siết tay Xuyến, chạy giữa biển, trong khi nghĩ về căn phòng có mùi nhang khói thấm vào ga giường. Cái sân sáng như sân khấu. Má ở đó, cha ở đó, Lam và mọi người ở đó. Chỉ có tôi là khán giả…

Chiều về trên bến sông quê…

Có những chiều ngồi lặng im cùng sông, chỉ để nhớ về một thời đã qua. Để thấy sông mênh mông mà đời mình thì nhỏ bé. Bến sông tuổi thơ vẫn lặng lẽ bồi đắp phù sa…

Màn chống muỗi

Trước nhà anh có một cái hồ. Rất nhiều muỗi. Đêm tân hôn, anh cùng vợ mắc màn. Họ thả đom đóm vào bên trong. Những đốm sáng xanh mỏng manh bay chập chờn…

Lắng nghe xuân về

Nắng nhảy lò cò trên lá
Lao xao gió chơi trốn tìm
Sóc nâu ngỡ ai rượt đuổi
Giật mình rơi biếc tiếng chim.