Phố đêm

(VNBĐ – Thơ). 

Phố đêm thong dong thả bước
lao xao con sóng vỗ bờ
vầng trăng sáng như điều ước
hình em như thực như mơ.

Anh dắt tình lên đỉnh dốc
bờ khuya yên giấc Mộng Cầm
hàng dương hát như tiếng khóc
thơ Hàn Mặc Tử xa xăm.

Phố đêm cong vầng trăng khuyết
biển muôn ngàn đóa sao sa
Quy Nhơn bức tranh diễm tuyệt
nồng nàn gió hát tình ca.

Yêu em như yêu phố biển
đắm say cuộn sóng dạt dào
sát vào nhau hòa nhịp thở
vòng tay tròn một chiêm bao!

NGUYỄN THƯỜNG KHAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Người dõi theo bên cửa sổ

Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Chiếc túi rắc rối

Wally ra bờ sông chần chừ lội qua bên kia dòng nước. Những ngày ở xóm Cầu Vồng chú cảm thấy mình là một phần nơi đây. Chú không nỡ rời đi…

Ve & Còng

Nối bước cành phượng kia
Dìu Ve Con lên hát
Ngọn biển chồm vô cát
Bế bạn Còng ra khơi…