Mùa hát

(VNBĐ – Thơ).

Vọng tiếng quê hương
điệu lý lơi rộn rã đêm trăng
Phố thầm thì khúc mùa sang
cô Tấm dịu dàng trong giỏ thị
Hương cốm non
thơm bàn tay mẹ
Mẩy lép sàng xê tuổi thơ ấm nồng.

Vẳng nơi đây
chớm hơi thở ngày đông
Phút yên nhiên lặng mùa dông bão
Lũng lĩnh tình
neo cầu vồng huyên ảo
Mùa đan mùa, loang giấc mơ thu
Sải cánh diều vít gió vi vu
Hương sen tàn kết vòng nỗi nhớ.

Phố hoan ca mùa ướt sũng những cơn ngâu
Sông chảy về đâu?
Hay ngược dòng thác lũ
Thu bỏ mặc em, xa rồi dệt mộng cũ
Hong giọt sương thôi nôi phiêu lãng
Tháng Mười hoa sữa thơm loang.

Gửi mây về trời
giấu nỗi buồn mê mải
Đêm chìm thổn thức dịu dàng
Hoán dụ tâm thân lộng lẫy địa đàng
Thu chết hay hồi sinh bất tận
Mùa trổ mùa kết nụ hoa đăng.

TRẦN THẢO VY

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm