(VNBĐ – Thơ).
Gặp lại con trong dáng hình mẹ
Gặp lại quê trong bóng làng thắt thẻo
Giần, sàng, nong, nia, rổ, rá… đồng chiều
Con như người bước hụt…
Thầy vá lại mảnh quê bằng mây đan, tre nứa
Nhắc nhớ cháu con giữ lại hồn làng
Chiếc gàu múc trăng, chiếc nơm đồng cạn
Con rô con mè một thuở sương loang…
Con cứ nghĩ đời người dài hơn ánh trăng
Dòng kênh tạm bốn mùa hiu hắt
Rạ đồng chiêm sẻ nâu mót hạt
Nửa đời ru say…
Giờ bóng tre ngả phía đình cong
Thầy leo lét ngọn đèn, mẹ con lưng còng dấu hỏi
Con mải mê đẵm đồng người dâu bể
Giặt góc hồn mình mót nổi hương quê?
THY NGUYÊN