Mẹ chồng tôi

(VNBĐ – Thơ). 

Từ ngày con về làm dâu
Mẹ chưa từng nói một câu nặng lời
Nuôi chồng con lớn thành người
Ba mươi năm, tiếng ầu ơi còn nồng
Con là gái một đời chồng
Vại dưa đã héo, cải ngồng đã hoa
Thảo thơm lòng mẹ bao la
Mặc cho miệng thế lời xa tiếng gần
Dặn con từng nết ở ăn
Với chồng đừng thói đành hanh, đừng hiền
“Lạt mềm buộc chặt” thì nên
Thương chồng con, cũng đừng quên thương mình
Trên là nghĩa, dưới là tình
Ở ăn phải đạo, biết mình biết ta
Họ hàng nội ngoại gần xa
Đừng đo vật chất mà ra tình người
Vẹn tròn sau trước, trong ngoài
Có yêu thương mới sống đời bền lâu
Mai này con lại đón dâu
Khắc ghi lời mẹ làm câu răn mình…

NGUYỄN ÁNH NGUYỆT

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…