(VNBĐ – Thơ). Lời ru đỏ hỏn vòm chiều
Nghe đời xanh lại bên triền vú xưa
Chỉ là một thoáng cơn mưa
Đời người như thể mới vừa trú chân
Nửa đêm mắt lại trong ngần
Sương long lanh rớt gieo vần song loan
Đôi câu giàn giụa đêm mòn
Một đời thao thức níu hồn cốt xưa
Còn nghe đâu đó nhặt thưa
Nửa câu nắng
Một câu mưa
Nặng lòng
Hồn quê trĩu một nét cong
Quanh triền vú mẹ một vòng nhân gian.
LÝ THÀNH LONG