Khóc Chế Mân(*)

(VNBĐ – Thơ). 

(Nhân xem vở Ca kịch Bài chòi “Huyền Trân Công chúa”)

Vung một đường gươm cuối
Như chém vào đen tối
Hoàng đế Chế Mân gục xuống giữa sân rồng
Độc dược đã ngấm vào khắp cả châu thân
Đất trời đảo lộn
Hoàng cung lặng ngắt trống không!

Khoảng khắc này chỉ còn lại Huyền Trân
Khóc chồng thổn thức
Chế Mân ơi!
Không ngã xuống nơi rừng gươm phương Bắc
Không cúi đầu trước vó ngựa Nguyên Mông
Lại ngã xuống giữa triều Trung
Nơi mình làm Hoàng đế!
Kẻ ác người hiền nhìn ra không dễ
Nên hại chúa cướp ngôi từ gian kế cận thần!
Điện ngọc ngai vàng cũng chỉ phù vân
Mà tặc tử thời nào cũng có!

Trang sử ngàn xưa còn đó
Ra khỏi hí trường lòng vẫn còn đau!

(*). Vua Chiêm Thành

VĂN TRỌNG HÙNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm