Cụ bà

(VNBĐ – Thơ). Mỗi ngày hai nửa chén cơm
Tí rau tí mắm… tạ ơn cuộc đời
Nhẹ nhàng qua tuổi tám mươi
Trăm thứ bệnh vẫn mỉm cười như không
Tóc mây trắng nỗi bềnh bồng
Trâm cài lược giắt má hồng ngày xa
Chợt nghe tiếng gọi “cụ bà”
Dẫu chân xác vẫn làm ta giật mình
Lẽ nào cứ vậy lặng thinh
Bỏ sau lưng bước trường chinh nhọc nhằn?
Lẽ nào đồng đội, thi văn…
Bơ vơ trước những nhố nhăng, phũ phàng?
Lẽ nào muôn vạn trái ngang
Cứ trơ trơ giữa thế gian tung hoành?
Chỉ còn mong đợi tuổi xanh
Mở lòng theo bước cha anh kiên cường
Biết quên mình, biết yêu thương
Biết tự tôn, biết nhịn nhường trước – sau
Đời người như gió thoảng mau
Nhân gian kẻ trước người sau giã từ
Xin ai vào tuổi đôi mươi
Sống cho đúng nghĩa con NGƯỜI sạch thơm
Để khi nắng xế chiều hôm
Không day dứt với “dại – khôn” đời mình
Không nhầm cõi NHỤC cõi VINH
Trăm năm hai chữ Tiền – Tình đa đoan
Cho dù gác tía lầu son
Cho dù một túp lều con, cho dù…
Mai rồi vô ảnh ngàn thu
An nhiên tự tại – Phước tu muôn đời!
08.8.2023

LỆ THU

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giọt lệ nàng An Nhiên

An Nhiên là tiểu thư trong một hào môn dưới triều Chúa Nguyễn Phúc Thuần. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn…

Làng dừa bên bờ sóng

Làng tôi nhìn về hướng biển Đông xanh thẳm. Làng như con thuyền bập bềnh bên triền sóng, là lá chắn cho dãy phố sầm uất của thôn Tân Thành, Tam Quan, Hoài Nhơn xưa…

Khúc hát dòng Lại giang

Vắt mình qua dải đất hẹp miền Trung nhiều nắng gió, dòng mẹ Lại giang như con rồng trườn mình qua bao bãi bồi trước khi hòa vào đại dương mênh mông nơi cửa biển An Dũ…