Những tấm bản đồ trên lưng áo

(VNBĐ – Thơ). Tháng Ba mà vẫn tháng Hai
Ngọn gió Nồm lướt trên lưng sóng
Thuyền cập bến…

Giọng cười giòn tan như mẻ lưới mùa xuân
chưa khô được khóe mắt đầy muối biển
Rơi xuống vai
xuống lưng
vẽ nên những tấm bản đồ.

Tấm bản đồ theo những người đàn ông
vội vã
trên con lộ đang oằn mình chở nắng miền duyên hải
Cát quật vào da thịt
vào những tấm bản đồ từ hơn ba trăm năm trước
che từng con mắt bão
giữ lại những xóm
những làng
những vết tích của thăng trầm gia phả
bằng những mộ phần

Những tấm bản đồ vẽ từ máu
mồ hôi

muối
hóa thành những hoa văn
cho ngàn giấc mơ hồi hương lập nghiệp
cho nhịp sóng du dương đánh thức câu hò bả trạo
cho những ngày
biển rơi mất yêu thương.

Những tấm bản đồ họ cất lại quê hương
Khoác vai nhau bước vào lòng biển
Để trở về
Cười giòn tan như mẻ lưới mùa xuân…

KHỔNG TRƯỜNG CHIẾN

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Duyên An

Về ngồi dưới cây một chiều xanh ướt vai
trăm năm chảy trong thớ vỏ
thơm hoa đại trắng
uống dạt dào mạch nước Côn giang. 

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…

Về nhà sớm mai

Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…