Xa bóng mẹ

(VNBĐ – Thơ).

Mẹ hạt – bụi – mênh – mông – mặt – đất
Mặt Đất – hạt – bụi – mênh – mông – thiên – hà

Hai hạt bụi suốt đời ta đi chẳng hết
Đêm nhìn trời đụng cõi bao la

Mẹ đau đớn hạt – buồn – con tách vỏ
Nén hơi dài ru tròn giọng dân ca

Ta lêu lổng Mẹ còng lưng dấu hỏi
Mắt hiền từ thằng bé hệt dáng Cha

Ta dẫm Mặt Đất đau dấu chấm
Gót cô đơn lưu lạc giữa quê nhà

Rồi một ngày ta về với Mẹ
Ôm vào lòng Mặt Đất lại ru ta.

TRẦN VIẾT DŨNG

(Văn nghệ Bình Định số 102 tháng 10.2021)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Khét

Thóc, vì sao chọn vàng
– tôi làm nên no ấm
cỏ, vì sao chọn xanh
– không đành nhìn đất bạc

Hương dừa

Đêm, trăng thượng tuần nấp sau gốc dừa. Những tàu dừa lòa xòa đung đưa làm ánh trăng vỡ vụn nhưng cũng đủ sáng trên con đường. Ngày mai tôi sẽ xa Y Muôn, xa mảnh đất này…