(VNBĐ – Thơ). Trên đồi cát
những bàn chân đi mãi không thành đường
gió rót đầy thời gian
Mùa cát cháy
tôi nhặt những chiếc lá tra
lót chân em bước
mát suốt dặm dài
Xa rồi
mùa gió chướng
em ngược xuôi
liêu xiêu trên cát
Tôi
Rát một thời xa xăm…
NGUYỄN NGỌC LỐI
(Văn nghệ Bình Định Xuân Tân Sửu 2021)