Dạ hội bờ ao

(VNBĐ – Văn học nhà trường). 

Đêm vừa buông rèm tối
Bờ ao bỗng rộn ràng
Bao loài đi dạ hội
Tiếng nói cười râm ran

Đóm lên đèn nhấp nháy
Những ngọn đèn xanh xanh
Cỏ đầm sương lấp lánh
Sân khấu thật lung linh

Ếch chơi trống ồm ộp
Dế kéo đàn du dương
Cá lượn lờ bơi múa
Theo điệu nhạc mến thương

Từ trên cao, cao tít
Ông trăng cũng nghe vui
Xuống cành tre thắp điện
Cho muôn loài cùng chơi.

PHẠM TUẤN VŨ

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Về thương vườn cũ

Tôi thích nhất là khu vườn vào độ xuân sang, hè đến. Đi qua mùa đông mưa dầm gió Bấc, khu vườn không còn xác xơ, ướt át mà hồi sinh mạnh mẽ. Vườn ủ men ủ mật, bắt đầu bật mầm xanh lá…

Người dõi theo bên cửa sổ

Bất thình lình nàng quyết định một chuyện. Mẹ anh ta đang ở đó. Nàng sẽ đi qua nhà họ cách đó chỉ một tòa nhà. Nàng sẽ đối mặt với anh ta…

Những người vợ của vua Chiêm Thành

Kinh đô Phật Thệ, nước Chiêm Thành vào một đêm mưa gió giữa năm 1043. Cơn mưa rào xối xả trút nước lên những đền tháp bằng gạch đỏ, uy nghi, sừng sững. Trời tối đen như mực…

Chiếc túi rắc rối

Wally ra bờ sông chần chừ lội qua bên kia dòng nước. Những ngày ở xóm Cầu Vồng chú cảm thấy mình là một phần nơi đây. Chú không nỡ rời đi…