(VNBĐ – Thơ dự thi).
Vỏ ốc
Ta cầm trên tay vỏ ốc
Xin đừng chê vỏ ốc rừng/ ốc núi/ ốc đồng bằng
ốc Bình Định/ ruộng bậc thang quê ta/ hẻo hẻo
ốc có thể sặc sỡ hoặc không sặc sỡ
có thể vứt bỏ hoặc không vứt bỏ
có thể ai đó để mắt
có thể ai đó coi là gai nhọn
có thể coi là rác
ta cầm vỏ ốc/ ta mân mê
ta đã khóc
ai ăn kiểu gì ta không biết
nhưng ta không đổ vỏ…
Trông trời mưa như trông em về đổ bóng
Lắm lúc thả con mắt lên đám mây trời
Sờ lên ngực vuốt rịn giọt mồ hôi
Nghe xương khớp chuyển mình
Nghe lá trong vườn buông tóc rũ
Hồn ta như hồn cây
Lòng ta như lòng đất
Đợi một tia chớp
khát trận mưa rào
Như trong mơ ta từng đợi em về
Tìm ta đổ bóng…
LÊ VĂN HIẾU