Thơ dự thi của Lê Thị Xuân Hương

(VNBĐ – Thơ).

Thương bóng dừa Tam Quan

Dừa Tam Quan, Bình Định
Thương nhớ đến bây giờ.
Biển xanh, bờ cát trắng

Bóng dừa trùm trang thơ…

Năm dài sao thể quên
“Rừng dừa ngủ dưới nắng”(*)
Đất miền Trung khô cằn
Mà lòng người sâu lắng
Mạch nước ngầm ngàn xưa

Nên nước dừa ngọt lắm!

Ghé Tam Quan mấy lần
Vẫn nao lòng khó tả!
Tam Quan rừng dừa xanh

Bóng mát lành yên ả…

Giọng người nghe ngọt dịu
Tình người thật mặn mà
Đất lành thì chim đậu

Nhắc hoài dù đi xa…

Cho con về thăm lại
Biếc bóng dừa quê hương
Mùa nắng trào như lửa

Vẫn ngọt ngào tình thương…

Tháng 5.2024

(*). Thơ Nguyễn Xuân Sanh

Có con dâu người Bình Định

Ai về Bình Định mà coi

Con gái Bình Định múa roi đi quyền (Ca dao)

Có duyên cùng câu hát
Gặp con, gặp nụ cười
Gặp tấm lòng rộng mở

Người gần thêm với người…

Con theo nghề dạy học
Vào tận nơi cuối trời
Bốn bề không thấy núi

Chỉ có đồng xanh thôi!

Có con dâu miền Trung
Ngỡ không quen nếp ở.
Con tất bật việc nhà

Vượt qua nhiều bỡ ngỡ…

Biết nấu cơm, canh ngon
Không nề hà việc khó!
Con gái Bình Định mà

Việc luôn nhanh như gió…

Chuyện đánh quyền, đi roi
Tự ngày xưa truyền lại.
Con gái rất hiền lành

Bao dung, giàu nhân ái…

Có con dâu Bình Định
Có niềm vui mỗi ngày.
Nhớ nhà, con khóc hả

Sao mắt mình cay cay?

Tháng 5.2024

LÊ THỊ XUÂN HƯƠNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Góp lửa cùng đồng đội

Trong chiến tranh và cả trong thời bình, những người lính quân khí luôn có mặt ở mọi nơi, mọi lúc, sát cánh cùng các binh chủng khác hoàn thành sứ mệnh lịch sử…

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…

Về nhà sớm mai

Chị ngẩng mặt lên. Lần đầu chị dùng mắt để đối diện với bà Bá. Chị nói câu từ chối bằng mắt, và cũng dùng mắt để van lơn. Đôi mắt của chị đục và mờ dần như chực chờ…