(VNBĐ – Thơ).
Thương bóng dừa Tam Quan
Dừa Tam Quan, Bình Định
Thương nhớ đến bây giờ.
Biển xanh, bờ cát trắng
Bóng dừa trùm trang thơ…
Năm dài sao thể quên
“Rừng dừa ngủ dưới nắng”(*)
Đất miền Trung khô cằn
Mà lòng người sâu lắng
Mạch nước ngầm ngàn xưa
Nên nước dừa ngọt lắm!
Ghé Tam Quan mấy lần
Vẫn nao lòng khó tả!
Tam Quan rừng dừa xanh
Bóng mát lành yên ả…
Giọng người nghe ngọt dịu
Tình người thật mặn mà
Đất lành thì chim đậu
Nhắc hoài dù đi xa…
Cho con về thăm lại
Biếc bóng dừa quê hương
Mùa nắng trào như lửa
Vẫn ngọt ngào tình thương…
Tháng 5.2024
(*). Thơ Nguyễn Xuân Sanh
Có con dâu người Bình Định
Ai về Bình Định mà coi
Con gái Bình Định múa roi đi quyền (Ca dao)
Có duyên cùng câu hát
Gặp con, gặp nụ cười
Gặp tấm lòng rộng mở
Người gần thêm với người…
Con theo nghề dạy học
Vào tận nơi cuối trời
Bốn bề không thấy núi
Chỉ có đồng xanh thôi!
Có con dâu miền Trung
Ngỡ không quen nếp ở.
Con tất bật việc nhà
Vượt qua nhiều bỡ ngỡ…
Biết nấu cơm, canh ngon
Không nề hà việc khó!
Con gái Bình Định mà
Việc luôn nhanh như gió…
Chuyện đánh quyền, đi roi
Tự ngày xưa truyền lại.
Con gái rất hiền lành
Bao dung, giàu nhân ái…
Có con dâu Bình Định
Có niềm vui mỗi ngày.
Nhớ nhà, con khóc hả
Sao mắt mình cay cay?
Tháng 5.2024
LÊ THỊ XUÂN HƯƠNG