Về Hoài Ân

(VNBĐ – Thơ). Thêm lần về lại với Hoài Ân
Mảnh đất tuy xa nhưng rất gần
Mỗi địa danh biết bao sự tích
Để lòng vương vấn những tình thân…

Đây đất anh hùng lập chiến khu
Kim Sơn ngày ấy ngút căm thù
Theo chiếu Cần Vương – Tăng Bạt Hổ
Khí hùng lan tỏa đến thiên thu!

Đây vùng ngày ấy địch dồn dân
Bok Tới đối đầu lũ sát nhân
Thà chết giữ làng, không sợ giặc
Tên người sống mãi giữa lòng dân!

Còn đây Núi Chéo nhớ năm nào
Đạn nổ bom rung khét chiến hào
Chiến sĩ Sao Vàng thề giữ đất
Hồn thiêng gửi lại với non cao!

Quê của thầy tôi, quê bạn tôi
Rau rừng, cá suối với gà đồi
Đất nghèo nhưng đậm đà ân nghĩa
Như vị Gò Loi chát – ngọt môi

Chào nhé, Hoài Ân thương mến ơi
Gửi lòng cùng tiếng hát về người
Ngọt mãi rượu cần đêm Bok Tới
Nồng nàn theo nhịp cồng chiêng lơi…

TRẦN HÀ NAM

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bài hát của bảy giấc mơ

Bảy đêm rồi, trong giấc mơ tôi không biết hình thể nàng ra sao. Chỉ ánh mắt sâu và buồn như giai điệu của điệp khúc Gloomy Sunday ám ảnh tôi cùng với khuôn mặt màu xanh pha sắc tím…

Chái bếp vương mùi khói

Chái bếp nhỏ thôi, vách tường gạch cũ kĩ, lấm lem tro bụi, vậy mà ấm lạ. Đều đặn mỗi ngày, gà vừa cất tiếng gáy, má đã dậy nhóm lửa, ngọn lửa con nhảy tí tách, mùi khói quyện hơi sương cay sè mắt…

Thương những ngọn đồi

Cô quên hết mọi thứ trên đời bây giờ, ngoại trừ điều dường như là tuyệt đối cần thiết: đưa người phụ nữ đó trở lại những ngọn đồi khi bà còn có thể nhìn thấy chúng…