Về Hầm Hô

(VNBĐ – Thơ).

Mai em theo anh về Hầm Hô
Ngược Côn Giang nghiêng chiều Bình Định
Đất vua áo vải cờ đào nông dân thành lính
Mấy trăm năm ngựa hý voi gầm

Hoàng hôn buông mây Linh Đổng thâm trầm
Nắng quái óng vàng đại ngàn mắt biếc
Đá ken đá điệp trùng bãi luyện binh thuở trước
Ba quân oai hùng ngàn thớt ngựa thớt voi

“Chết nào có sợ chết như chơi”…
Tiếng Mai nguyên soái rền vang tiếng thác
Đánh giặc Phú Lang Sa khí thế xưa Sát Thát…
Đêm Hầm Hô trăng trôi chơi vơi

Hối hả thiên hà vần vũ muôn nơi
Huyền ảo thạch bàn bập bùng ánh lửa
Tay trong tay vòng xoang không ngủ
Cỏ sương nồng say vũ khúc nghê thường

Nắng mai hồng ríu rít tiếng chim ngân
Vạn vật sinh sôi tự suối nguồn róc rách
Voi ngựa đá hành quân gương trời bừng thức
Hầm Hô rộn ràng khoe nhan sắc tinh khôi.

BÙI THỊ XUÂN MAI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Hoa và nàng

Đối lập với sự nóng nảy của sếp tổng, thái độ của nàng vẫn điềm nhiên chẳng chút suy suyển. Nàng nhìn hắn rất lâu, lâu đến độ kẻ vốn đang kích động như con bò tót hiếu chiến…

Đôi mắt Tết

Trẻ nhớ nhà, già nhớ trẻ! Cứ mỗi khi heo may lành lạnh se se len lỏi, lởn vởn về quanh những sáng, những chiều là cái vòng nhớ nhung cồn cào muôn thuở ấy lại hiện lên rõ hơn…

Mơn mởn tháng Giêng

Tháng Giêng về, nhìn đâu cũng thấy mơn mởn những chồi, những nụ, ánh một màu xanh bạt ngàn, đầy sức sống mãnh liệt…

Ký ức màu khói

Những vệt nắng cuối ngày vẫn còn vương vấn trên bờ vai gầy guộc của bà. Xa xa, dãy Trường Sơn chìm dần trong sắc tím mơ màng,…