Về Hầm Hô

(VNBĐ – Thơ).

Mai em theo anh về Hầm Hô
Ngược Côn Giang nghiêng chiều Bình Định
Đất vua áo vải cờ đào nông dân thành lính
Mấy trăm năm ngựa hý voi gầm

Hoàng hôn buông mây Linh Đổng thâm trầm
Nắng quái óng vàng đại ngàn mắt biếc
Đá ken đá điệp trùng bãi luyện binh thuở trước
Ba quân oai hùng ngàn thớt ngựa thớt voi

“Chết nào có sợ chết như chơi”…
Tiếng Mai nguyên soái rền vang tiếng thác
Đánh giặc Phú Lang Sa khí thế xưa Sát Thát…
Đêm Hầm Hô trăng trôi chơi vơi

Hối hả thiên hà vần vũ muôn nơi
Huyền ảo thạch bàn bập bùng ánh lửa
Tay trong tay vòng xoang không ngủ
Cỏ sương nồng say vũ khúc nghê thường

Nắng mai hồng ríu rít tiếng chim ngân
Vạn vật sinh sôi tự suối nguồn róc rách
Voi ngựa đá hành quân gương trời bừng thức
Hầm Hô rộn ràng khoe nhan sắc tinh khôi.

BÙI THỊ XUÂN MAI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…

Hai dòng chảy

Căn gác trọ buổi sáng im lìm như bỏ hoang, các cô gái đã ngủ vùi. Lý tựa cằm lên khung cửa sổ, hướng về dãy núi xa. Nỗi nhớ khẽ khàng, chậm chạp gặm mòn…

Về mái hiên xưa

Trong bàng bạc ký ức nơi xóm làng, luôn có một mái hiên. Đó là nơi những vòm cây che mát bọn nhỏ chơi nhảy dây. Là nơi hàng tre rì rào kêu những trưa hè chờ đám bạn đến lớp…

Bài học của Dế Cơm

Ánh nắng đầu ngày xuyên qua những lá cỏ còn ướt đẫm sương đêm. Những giọt long lanh bắt đầu nhỏ xuống làm lạnh buốt thân thể đầy thương tích của Dế Cơm làm nó choàng tỉnh…