Vấp bóng mình

(VNBĐ – Thơ). 

Em bé bán vé số
ngày ngày lang thang qua ngôi trường cũ
ngoái nhìn hoa phượng nở
trắng sân

vấp tiếng trống vào lớp
thảng thốt
liêu xiêu
những bước chân hụt hẫng

em bé bán vé số
ngoái nhìn ngôi trường cũ
thương thầy
nhớ bạn
thèm con chữ
vấp bóng mình phía ngọn nắng ban mai…

NGUYỄN NGỌC LỐI

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Ngày không online

Bây giờ con người cô đơn. Cô đơn ngay giữa đám đông. Ngồi sát bên nhau mỗi người một cái điện thoại lướt zalo, viber, facebook, xem những hình ảnh lạ…

Cuối chiều

Nếu mặt đất đầy nỗi buồn màu xanh
hãy quên đi những gấp khúc trên đường xa thẳm
như chẳng có bao giờ tồn tại
một mảnh đời
va chạm những giấc mơ đổ vỡ

Bầu trời vừa khép

Xin đừng phơi nữa giấc mơ
con đường nào cũng chảy phía đơn chiếc
em khép mắt
như một cú delete
xóa sạch mọi khởi đầu của chúng ta

Lời ru mất dấu

Bỏ con mẹ bước sang ngang
Lời ru mất dấu võ vàng tháng năm
Tuổi thơ con gió lạnh căm
Mẹ hờ hững nhớ, đăm đăm mắt buồn.