Vẫn như ngày xưa thôi

(VNBĐ – Thơ). 

Cả một đời xuôi ngược
Gần nhau tay trong tay
Người ban cho nắng ấm
Ta ươm mầm xanh cây

Có gì đâu nuối tiếc
Giữa cuộc chờ trăm năm
Buồn vui như khói tỏa
Đã tan vào xa xăm

Khảy lên bao nốt bổng
Ngân nga bao nốt trầm
Tiếng ru tình mật ngọt
Vẫn còn đây dư âm

Chiều nghiêng theo tóc úa
Ta hát cười nghêu ngao
Yêu em tàn bóng xế
Yêu em dài chiêm bao

Trái tim giòn nhịp đập
Ngỡ thanh xuân gọi mời
Thời gian đang đếm tuổi
Ta vẫn còn rong chơi

Mùa xuân thay áo mới
Như thay cả đất trời
Em một đời gió thoảng
Anh một đời mây trôi
Nụ hôn làm xanh tóc
Ta vẫn ngày xưa thôi.

HUỲNH DUY HIẾU

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Đêm

Ký ức ăn mòn mảng tường rêu vữa
hiện những mặt người
vài ba nụ cười
vài ba ánh mắt
quay cuồng thực hư

Ma chữ

Từ ngày ngồi ngôi cao, con ma chữ không làm Thái sư mất ngủ nữa. Xung quanh Thái sư không lúc nào thiếu bọn ngáo chữ, luôn vun bút tung hê Thái sư đến mây xanh…

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…