Thơ

Thơ dự thi của Trương Công Tưởng

Bao giờ em về lại dòng sông
Cánh buồm ngày xưa giờ không còn nữa
Cha nằm lại ngọn đồi bên những thân cây đã ngã
Những vết cắt từng ứa trào nhựa đỏ
Giờ lên những chồi non

Thơ dự thi của Nhiên Đăng

Đất Vijaya,
Người đã đi qua từng phế tích,
nhìn lớp sóng sau xô lớp trước
trên đầm Thị Nại chiều nay muốn nói với em một vài điều
mà lòng tôi sao hoang vắng vô cùng…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Trôi về đây
Những ước vọng chắp vá dọc triền sông bồi lở
Gió hiền hòa nơi đầu ghềnh cuối bãi
Mây che cây rừng trên núi An Lão, Kim Sơn

Thơ dự thi của Lý Thăng Long

Nhớ kiếm anh hùng còn vương nợ
Dải cờ đào phất giữa chốn ba quân
Vun trăm hoa lạ hồng trần
Mà quên quả ngọt tựa nơi thân mình.

Thơ dự thi của Duyên An

Tôi thường xuống xe ở cầu Bà Di, nơi rẽ nhánh sông chảy sau nhà 
thượng nguồn sông Côn bầy cá bơi về làm ổ rặng cừa mượt tóc
qua khúc quanh này là làng tôi

Thơ dự thi của Lữ Hồng

Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn

Thơ dự thi của Nguyễn Vũ An Hòa

Có nhìn về quê hương
Giữa sương mù thành đô có thấy
Hàng bông giấy run rẩy trước gió biển Đề Gi
Hay bọt nước sông Côn đổ thác

Thơ dự thi của Minh Đan

Tôi chạm vào ngọn cỏ
gặp lại tuổi thơ trên cánh chuồn chuồn
nhớ buổi trưa hè tung tăng tắm sông mùa cạn
rượt đuổi nhau mặt trời lặn mới về

Thơ dự thi của Bùi Minh Vũ

Khi tiếng sóng vỡ òa như lời ru của mẹ
gió quấn quanh thân thể như tấm chăn hoang dại
bồng bềnh giữa những giấc mơ mặn chát
tôi nhìn thấy cha – ngọn hải đăng
đứng cô độc giữa cơn bão trắng

Thơ dự thi của Thanh Hà

Tôi lần theo tiếng trống.
Người nghệ sĩ già ngồi bên sân khấu,
Bàn tay nhăn nheo vuốt lại từng chiếc mặt nạ.
“Tuồng là Bình Định, Bình Định là Tuồng”

Thơ dự thi của Huỳnh Minh Tâm

Nhớ tiếng chim khắc khoải chờ cánh đồng mùa gặt
Mẹ hằng đêm cầu nguyện một cơn mưa
Hoa trang rực rỡ rừng xuân dậy
Hoa cúc vàng mơ. Anh nhớ em.

Thơ dự thi của Trương Công Tưởng

Bao giờ em về lại dòng sông
Cánh buồm ngày xưa giờ không còn nữa
Cha nằm lại ngọn đồi bên những thân cây đã ngã
Những vết cắt từng ứa trào nhựa đỏ
Giờ lên những chồi non

Thơ dự thi của Nhiên Đăng

Đất Vijaya,
Người đã đi qua từng phế tích,
nhìn lớp sóng sau xô lớp trước
trên đầm Thị Nại chiều nay muốn nói với em một vài điều
mà lòng tôi sao hoang vắng vô cùng…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Trôi về đây
Những ước vọng chắp vá dọc triền sông bồi lở
Gió hiền hòa nơi đầu ghềnh cuối bãi
Mây che cây rừng trên núi An Lão, Kim Sơn

Thơ dự thi của Lý Thăng Long

Nhớ kiếm anh hùng còn vương nợ
Dải cờ đào phất giữa chốn ba quân
Vun trăm hoa lạ hồng trần
Mà quên quả ngọt tựa nơi thân mình.

Thơ dự thi của Duyên An

Tôi thường xuống xe ở cầu Bà Di, nơi rẽ nhánh sông chảy sau nhà 
thượng nguồn sông Côn bầy cá bơi về làm ổ rặng cừa mượt tóc
qua khúc quanh này là làng tôi

Thơ dự thi của Lữ Hồng

Cổ tự chạm bóng Côn giang
ngói âm dương ấp lời kinh kệ
sen nâu giấu di nguyện bùn non trên cánh
thăm thẳm ngọn nguồn

Thơ dự thi của Nguyễn Vũ An Hòa

Có nhìn về quê hương
Giữa sương mù thành đô có thấy
Hàng bông giấy run rẩy trước gió biển Đề Gi
Hay bọt nước sông Côn đổ thác

Thơ dự thi của Minh Đan

Tôi chạm vào ngọn cỏ
gặp lại tuổi thơ trên cánh chuồn chuồn
nhớ buổi trưa hè tung tăng tắm sông mùa cạn
rượt đuổi nhau mặt trời lặn mới về

Thơ dự thi của Bùi Minh Vũ

Khi tiếng sóng vỡ òa như lời ru của mẹ
gió quấn quanh thân thể như tấm chăn hoang dại
bồng bềnh giữa những giấc mơ mặn chát
tôi nhìn thấy cha – ngọn hải đăng
đứng cô độc giữa cơn bão trắng

Thơ dự thi của Thanh Hà

Tôi lần theo tiếng trống.
Người nghệ sĩ già ngồi bên sân khấu,
Bàn tay nhăn nheo vuốt lại từng chiếc mặt nạ.
“Tuồng là Bình Định, Bình Định là Tuồng”

Thơ dự thi của Huỳnh Minh Tâm

Nhớ tiếng chim khắc khoải chờ cánh đồng mùa gặt
Mẹ hằng đêm cầu nguyện một cơn mưa
Hoa trang rực rỡ rừng xuân dậy
Hoa cúc vàng mơ. Anh nhớ em.