Trong tĩnh tại

(VNBĐ – Thơ). 

1.
Suối chảy một đời bằng số cát đã trôi
Cây đứng một đời bằng bóng mát đã trao
Nhà thơ viết một đời
Bằng nỗi buồn đóng cặn!

2.
Biển nhận hết mọi dòng sông đổ về
Rồi dặn trời độ lượng với những đám mây cô đơn.

3.
Tình cờ đi qua sân ga
Một hồi còi vọng tới
Nhớ chiếc ba lô treo trên tường nhà.

4.
Rất nhiều ảo tưởng và hận thù bay khỏi ngực tôi
Như đàn bướm sặc sỡ về cánh rừng quên lãng
Chạm tuổi bảy mươi
Là chạm vạt cúc vàng bên vầng trăng lặn.

5.
Ngạo nghễ đã triệu năm
Vậy mà chỉ mấy hôm mưa dầm
Núi quỳ xuống!

LÊ THÀNH NGHỊ

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Lê Bá Duy

Tháng Mười mưa trắng núi Tình
biết phương ấy mẹ một mình dưới mưa
buồn theo cơn bão cuối mùa
phận người mỏng mảnh hơn thua được gì

Thơ dự thi của Duyên An

Về ngồi dưới cây một chiều xanh ướt vai
trăm năm chảy trong thớ vỏ
thơm hoa đại trắng
uống dạt dào mạch nước Côn giang. 

Về yên bình dưới bóng cây

Có lẽ, chỉ khi làm bạn với cây, chứng kiến vòng luân hồi của cây, từ những ngọt ngào mà cây mang lại cho đến những mất mát mà cây nhắc nhở thì con người cũng được trải nghiệm…

Bữa tiệc ly

Tôi sẽ không kể cho ai về kết quả chẩn đoán. Tôi sẽ chỉ đơn giản là tiếp tục đeo chiếc mặt nạ mà tôi đã đeo suốt nhiều năm nay, ngay cả khi cơ thể bên trong tôi sẽ thối rữa…