Trời xanh bóng nhạn dang xa

(VNBĐ – Thơ). 

(Tưởng nhớ thi sĩ Yến Lan)

Cầm một bóng trăng
Mà cả đời không tới
Bến My Lăng(*) dòng Côn ngày đó
Lững lờ thuyền neo trong gió
biếc một vầng son…

Bờ tre đẫm bóng nắng mưa
Chở che một đời thi sĩ
Chiếc thuyền đẫm một bóng trăng
Chở người về trong thầm lặng

Giữ mùa trung thu lấp lánh
Ngõ tre níu bóng quê nhà
Bỗng chừng tiếng ve rớt lại
Trời xanh bóng nhạn dang xa…
Rằm tháng 8.2022

(*). Thơ Yến Lan

NGUYỄN THỊ PHỤNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bóng cha

Trên cánh đồng…
tuổi ấu thơ cha chở tôi đi
bạt ngàn cỏ xanh, bạt ngàn mây trắng
cha bảo sống phải biết nhìn trời đất

Giấc mơ phai

Vẫn còn đó một mái nhà bình dị
từng chiều nghé ọ gọi hoàng hôn
cha úp lại nỗi buồn trên từng viên ngói vỡ
thời gian đã phủ bóng mờ

Ngày cha không còn nữa

Con muộn màng cầm lấy đôi bàn tay
khi cha không còn nữa
ánh mắt dịu hiền cha giấu niềm chất chứa
đã không còn
trong cái vuốt mắt chiều nay