Trời xanh bóng nhạn dang xa

(VNBĐ – Thơ). 

(Tưởng nhớ thi sĩ Yến Lan)

Cầm một bóng trăng
Mà cả đời không tới
Bến My Lăng(*) dòng Côn ngày đó
Lững lờ thuyền neo trong gió
biếc một vầng son…

Bờ tre đẫm bóng nắng mưa
Chở che một đời thi sĩ
Chiếc thuyền đẫm một bóng trăng
Chở người về trong thầm lặng

Giữ mùa trung thu lấp lánh
Ngõ tre níu bóng quê nhà
Bỗng chừng tiếng ve rớt lại
Trời xanh bóng nhạn dang xa…
Rằm tháng 8.2022

(*). Thơ Yến Lan

NGUYỄN THỊ PHỤNG

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Đêm

Ký ức ăn mòn mảng tường rêu vữa
hiện những mặt người
vài ba nụ cười
vài ba ánh mắt
quay cuồng thực hư

Ma chữ

Từ ngày ngồi ngôi cao, con ma chữ không làm Thái sư mất ngủ nữa. Xung quanh Thái sư không lúc nào thiếu bọn ngáo chữ, luôn vun bút tung hê Thái sư đến mây xanh…

Êm như nước chảy

Cả trăm năm qua, họ Trương ở Mật Thiện luôn nổi tiếng hơn họ Hồ của Dương Tây. Vì thế, người họ Hồ luôn đố kỵ, cứ được dịp là tìm cách hạ bệ họ Trương…