Tình thơ Quy Nhơn

(VNBĐ – Thơ).

Quy Nhơn, chiều mưa đường Xuân Diệu
Quán cà phê Trịnh Công Sơn nhộn nhịp một anh ngồi
Mấy lượt đi ngang cổng trường Sư phạm
Áo trắng xưa tha thướt dáng một người.

Chiều nay Quy Nhơn hai mươi tuổi
Đôi má hồng mắt biếc biển xanh
Anh về Ghềnh Ráng ngang Eo Gió
Tóc thơm, tay ấm bóng thiên thanh.

Anh qua Thị Nại sang Nhơn Lý
Đồi cát Phương Mai gió phương nào?
Anh nhớ tình dài bàn chân nõn
Một trời thương nhớ xóa chiêm bao.

Quy Nhơn, chiều mưa câu thơ nhớ
Thời gian tóc bạc, biển xanh ngời
Anh gói làn hương đôi môi tím
Làm lá bùa đeo, neo khoảng trống không lời.
04.5.2022

NGUYỄN NHO KHIÊM

(Văn nghệ Bình Định số 109 tháng 5.2022)

Từ khóa liên quan:

Chia sẻ

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của

0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Thơ dự thi của Nguyễn Tấn On

Nhiều khi núi đứng lặng thinh
Một chiếc lá rớt – giật mình – nhớ quê
Rưng rưng lỗi hẹn cuộc về
Thương từng vạt cỏ, bờ đê sông gầy.

Hồn đá

Đá nối tiếp đá. Đá bạt ngàn đá. Đá tựa vào nhau. Bà Ngàn đi giữa những đồng đội của anh Toàn. Tay bà nắm chặt gói đá anh Toàn gửi về. Lòng bà đau đáu…

Thơ dự thi của Ngô Văn Cư

Có bàn chân trần kể chuyện trăm năm
Ngọn đèn dầu soi vào trầm tích
Gương mặt người hồng lên màu đất
Tạc vào bóng đêm